Mông cũng bự, nhưng bụng cũng hơi bự luôn, hề hề (nó cười cho đỡ ngượng)
– Tiếp đi ngượng ngùng gì? Chỗ nó ở còn nhỏ hơn cái nhà trọ thằng Tuấn ngày xưa (bạn nào không biết thằng Tuấn và ngày xưa như thế nào thì lục lại truyện “Gửi mẹ cho bạn thân chăm sóc” nhé). Phim heo Thôi đi ngủ. – Đù con lợn, bệnh hoạn, tao có biến thái đến mức rình rập mẹ tắm bao giờ? Tôi lên được vài lần đăng ký thi rồi lấy điểm thi thành ra cũng quen dần, cô cháu càng ngày càng xuồng xã. – Thế mày nghĩ trong đầu không nói ra thì không biến thái à? – Sinh năm 65. Xấu gì chứ, chứ lên giường thì anh cân hết, chả qua là anh đây cũng không hứng thú với mấy em gày gò mảnh khảnh đầu lại lắm chữ. Thế hồi mấy chú bác sang tán tỉnh mày có thấy gì không? Bỏ qua nhé
– Có éo gì mà phải bỏ qua (nó cười trừ) mẹ tao không chồng mà chửa, từ bé tao đã bị đám bên làng trêu chọc rồi, lớn lên thì chúng nó cũng biết ý hơn nên bọn tao vẫn chơi với nhau như thường, có điều gia đình họ cũng không muốn con cái họ thân thiết quá với nhà tao. Thế mày thấy bà tắm bao giờ chưa? – Ơ thế thôi là thôi luôn à? Giờ thì hai vợ chồng nó cưới được mấy năm rồi, con cũng 4 tuổi rồi chứ ít đâu. – …
– Hay ông mấ…ấ…rồi, tao xin lỗi, vô duyên quá (tôi lúng túng vì cái thói mau mồm nhưng không suy nghĩ của mình)
– Không, tao không có bố.