Do bác sĩ đến vội với ở nhà cách ly nên nàng chả mặc phụ kiện gì , khi chạy ra mở cửa thì nàng chợt nhớ ra nhưng lỡ rồi nên tự nhủ : mình đang bệnh, xuề xoà thế này ma nào nó thèm ngó. Lắm lúc Huyền cũng tủi thân, lấy chồng về mà nhiều đêm đơn côi lẻ bóng. Phim heo “Anh khám để chữa hay làm em mệt thêm đấy ” Đôi mắt lúng liếng như cười , Huyền lẳng lơ nhìn đáp lại
-“Mệt hay sướng thì em biết chứ, rên muốn bể nhà luôn rồi”
-“Hứ, cái mồm bậy ghê. Đêm qua khi gọi đt cho chồng xong, nàng lại ham muốn. Hải rên lên ” – “Anh… sướng quá Huyền ơi… Em có sướng không?”
Huyền không trả lời , chỉ nhắm nghiền mắt rên rỉ theo từng nhịp dập của Hải. Hải mân mê, miết miết cửa mình khít khao, rồi khẽ lách ngón tay chui vào. Chắc đêm qua Hà Nội trở rét, nàng lại đắp cái chăn mỏng nên bị nhiễm lạnh. -em không a ạ nhưng ngực lúc ho đau nhói lên, Huyền nhăn nhó trả lời
-Có thể e bị viêm phế quản cấp, hiện tại a không có thiết bị, a chỉ có thể kiểm tra qua thôi. Bởi thế nên sáng ra mới sụt sịt . Chàng thoáng giảm tốc độ, nhịp cặc nhè nhẹ lấy sức, hít sâu kìm nén, hai tay bóp nghiến hông nàng rồi cắn chặt răng nhấp nhanh, thật nhanh, nhanh tới mức lóa mắt tròn âm hộ nhòe nhoẹt đẫm nhờn của nàng. Sau đó Hải khẽ buông nàng ra. Người ta F0 thì mệt mỏi uể oải, còn Huyền thì chỉ ho sốt hôm đầu, mấy hôm sau chỉ biểu hiện nhẹ, cơ thể tuổi 23 lại hừng hực xuân xanh . Cũng trải qua dăm ba mối tình, xong gặp Hưng, yêu nhau được một năm, cả hai đã về chung nhà.